KỶ NIỆM 4 NĂM HỘI NGHỊ CẤP BỘ TRƯỞNG NGOẠI GIAO VỀ TỰ DO TÔN GIÁO QUỐC TẾ

Film tuyên ngôn Potomac năm 2018
Hội nghị cấp bộ trưởng ngoại giao năm 2018
Chủ tịch CPRVN. Rev. Nguyễn Công Chính & Phó TT Mỹ. Mikke Pence tại Hội nghị Bộ trưởng năm 2018
Bộ trưởng ngoại giao Mỹ. Mikke Pompel & Chủ tịch CPRVN. Rev Nguyễn Công tại Hội nghị Bộ trưởng năm 2018
Đại sứ Mỹ tại LHQ & Chủ tịch CPRVN. Nguyễn Công Chính tại Hội nghị Bộ trưởng năm 2018
Các luật sư LHQ & Chủ tịch CPRVN. Rev Nguyễn Công Chính tại Hội nghị Bộ trưởng năm 2018

Bản tuyên ngôn Potomac về tự do tôn giáo quốc tế năm 2018

Thế giới của chúng ta cũng là một nơi tốt đẹp hơn khi tự do tôn giáo phát triển. Niềm tin và biểu hiện tôn giáo của cá nhân và cộng đồng là điều cần thiết cho sự hưng thịnh của các xã hội trong suốt lịch sử loài người. Những người có đức tin đóng một vai trò vô giá trong cộng đồng của chúng ta. Niềm tin và lương tâm thúc đẩy mọi người thúc đẩy hòa bình, khoan dung và công lý; giúp đỡ người nghèo; chăm sóc người bệnh; phục vụ người cô đơn; tham gia vào các cuộc tranh luận công khai; và để phục vụ đất nước của họ.

Tự do tôn giáo là một quyền sâu rộng, phổ quát và sâu sắc của con người mà tất cả các dân tộc và quốc gia có thiện chí phải bảo vệ trên toàn cầu.

Với suy nghĩ này, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Thúc đẩy Tự do Tôn giáo tuyên bố:

Mọi người ở mọi nơi đều có quyền tự do tư tưởng, lương tâm và tôn giáo. Mọi người đều có quyền giữ bất kỳ đức tin hoặc niềm tin nào, hoặc không có gì cả, và có quyền tự do thay đổi đức tin.

Tự do tôn giáo là phổ quát và không thể chuyển nhượng, và các quốc gia phải tôn trọng và bảo vệ quyền con người này.

Lương tâm của một người là bất khả xâm phạm. Quyền tự do lương tâm, như được quy định trong các văn kiện nhân quyền quốc tế, nằm ở trung tâm của tự do tôn giáo.

Con người bình đẳng dựa trên nhân loại được chia sẻ của họ. Không nên có sự phân biệt đối xử vì lý do tôn giáo hoặc tín ngưỡng của một người. Mọi người đều có quyền được bảo vệ bình đẳng theo luật pháp bất kể có hoặc không có tôn giáo nào. Quyền công dân hoặc việc thực hiện các quyền con người và quyền tự do cơ bản không nên phụ thuộc vào bản sắc hoặc di sản tôn giáo.

Ép buộc nhằm ép buộc một người theo một tôn giáo nào đó là không phù hợp và vi phạm quyền tự do tôn giáo. Việc đe dọa dùng vũ lực hoặc các biện pháp trừng phạt hình sự để buộc các tín đồ hoặc những người không theo tín ngưỡng phải chấp nhận các niềm tin khác nhau, từ bỏ đức tin của họ hoặc tiết lộ đức tin của họ là hoàn toàn trái ngược với quyền tự do tôn giáo.

Tự do tôn giáo áp dụng cho tất cả các cá nhân với tư cách là người có quyền. Các tín đồ có thể thực hiện quyền này một mình hoặc trong cộng đồng với những người khác, và ở nơi công cộng hoặc riêng tư. Trong khi bản thân các tôn giáo không có nhân quyền, các cộng đồng tôn giáo và các tổ chức của họ được hưởng lợi thông qua các nhân quyền mà cá nhân các thành viên của họ được hưởng.

Những người thuộc các cộng đồng tín ngưỡng cũng như những người không theo tín ngưỡng đều có quyền tham gia tự do vào các cuộc thảo luận công khai của xã hội tương ứng của họ. Việc một quốc gia thành lập một tôn giáo chính thức hoặc đức tin truyền thống không được làm phương hại đến tự do tôn giáo hoặc thúc đẩy sự phân biệt đối xử đối với tín đồ của các tôn giáo khác hoặc những người không theo tôn giáo.

Việc tích cực hưởng quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng bao gồm nhiều biểu hiện và một loạt các thực hành. Chúng có thể bao gồm thờ phượng, tuân thủ, cầu nguyện, thực hành, giảng dạy và các hoạt động khác.

Cha mẹ và người giám hộ hợp pháp có quyền tự do đảm bảo việc giáo dục tôn giáo và đạo đức cho con cái họ phù hợp với niềm tin của chính họ.

Tôn giáo đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử chung của nhân loại và trong các xã hội ngày nay. Các địa điểm di sản văn hóa và các đồ vật quan trọng đối với các hoạt động tôn giáo trong quá khứ, hiện tại và tương lai cần được bảo tồn và đối xử tôn trọng.

187 quốc gia Bộ trưởng thúc đẩy Tuyên bố Potomac về Tự do Tôn giáo

Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền tuyên bố tại Điều 18 rằng “mọi người đều có quyền tự do tư tưởng, lương tâm và tôn giáo; quyền này bao gồm quyền tự do thay đổi tôn giáo hoặc tín ngưỡng của mình, và quyền tự do, một mình hoặc trong cộng đồng với những người khác và ở nơi công cộng hoặc riêng tư, thể hiện tôn giáo hoặc tín ngưỡng của mình trong việc giảng dạy, thực hành, thờ cúng và tuân thủ.” Quyền tự do sống theo đức tin của mình là quyền con người do Chúa ban cho và thuộc về mọi người. Quyền tự do tìm kiếm điều thiêng liêng và hành động phù hợp—bao gồm cả quyền của một cá nhân được hành động nhất quán với lương tâm của mình—là trung tâm của trải nghiệm con người. Chính phủ không thể lấy nó đi. Thay vào đó, mọi quốc gia đều chia sẻ trách nhiệm nghiêm trọng trong việc bênh vực và bảo vệ tự do tôn giáo.

Ngày nay, chúng ta khác xa với lý tưởng được tuyên bố trong Tuyên ngôn Quốc tế Nhân quyền 70 năm trước – rằng “mọi người đều có quyền tự do tư tưởng, lương tâm và tôn giáo.” Quyền này đang bị tấn công trên toàn thế giới. Gần 80 phần trăm dân số toàn cầu được cho là gặp phải những hạn chế nghiêm trọng đối với quyền này. Sự ngược đãi, đàn áp và phân biệt đối xử dựa trên tôn giáo, tín ngưỡng hoặc không tín ngưỡng là một thực tế hàng ngày đối với quá nhiều người. Đã đến lúc phải giải quyết những thách thức này một cách trực tiếp.

Bảo vệ quyền tự do tôn giáo hay tín ngưỡng là trách nhiệm chung của cộng đồng toàn cầu. Tự do tôn giáo là điều cần thiết để đạt được hòa bình và ổn định trong các quốc gia và giữa các quốc gia. Nơi nào tự do tôn giáo được bảo vệ, thì các quyền tự do khác – như tự do ngôn luận, lập hội và hội họp ôn hòa – cũng phát triển. Các biện pháp bảo vệ quyền tự do tôn giáo góp phần trực tiếp vào tự do chính trị, phát triển kinh tế và pháp quyền. Ở đâu không có nó, chúng ta thấy xung đột, bất ổn và khủng bố.

Thế giới của chúng ta cũng là một nơi tốt đẹp hơn khi tự do tôn giáo phát triển. Niềm tin và biểu hiện tôn giáo của cá nhân và cộng đồng là điều cần thiết cho sự hưng thịnh của các xã hội trong suốt lịch sử loài người. Những người có đức tin đóng một vai trò vô giá trong cộng đồng của chúng ta. Niềm tin và lương tâm thúc đẩy mọi người thúc đẩy hòa bình, khoan dung và công lý; giúp đỡ người nghèo; chăm sóc người bệnh; phục vụ người cô đơn; tham gia vào các cuộc tranh luận công khai; và để phục vụ đất nước của họ.

Tự do tôn giáo là một quyền sâu rộng, phổ quát và sâu sắc của con người mà tất cả các dân tộc và quốc gia có thiện chí phải bảo vệ trên toàn cầu.

Với suy nghĩ này, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Thúc đẩy Tự do Tôn giáo tuyên bố:

Mọi người ở mọi nơi đều có quyền tự do tư tưởng, lương tâm và tôn giáo. Mọi người đều có quyền giữ bất kỳ đức tin hoặc niềm tin nào, hoặc không có gì cả, và có quyền tự do thay đổi đức tin.

Tự do tôn giáo là phổ quát và không thể chuyển nhượng, và các quốc gia phải tôn trọng và bảo vệ quyền con người này.

Lương tâm của một người là bất khả xâm phạm. Quyền tự do lương tâm, như được quy định trong các văn kiện nhân quyền quốc tế, nằm ở trung tâm của tự do tôn giáo.

Con người bình đẳng dựa trên nhân loại được chia sẻ của họ. Không nên có sự phân biệt đối xử vì lý do tôn giáo hoặc tín ngưỡng của một người. Mọi người đều có quyền được bảo vệ bình đẳng theo luật pháp bất kể có hoặc không có tôn giáo nào. Quyền công dân hoặc việc thực hiện các quyền con người và quyền tự do cơ bản không nên phụ thuộc vào bản sắc hoặc di sản tôn giáo.

Ép buộc nhằm ép buộc một người theo một tôn giáo nào đó là không phù hợp và vi phạm quyền tự do tôn giáo. Việc đe dọa dùng vũ lực hoặc các biện pháp trừng phạt hình sự để buộc các tín đồ hoặc những người không theo tín ngưỡng phải chấp nhận các niềm tin khác nhau, từ bỏ đức tin của họ hoặc tiết lộ đức tin của họ là hoàn toàn trái ngược với quyền tự do tôn giáo.

Tự do tôn giáo áp dụng cho tất cả các cá nhân với tư cách là người có quyền. Các tín đồ có thể thực hiện quyền này một mình hoặc trong cộng đồng với những người khác, và ở nơi công cộng hoặc riêng tư. Trong khi bản thân các tôn giáo không có nhân quyền, các cộng đồng tôn giáo và các tổ chức của họ được hưởng lợi thông qua các nhân quyền mà cá nhân các thành viên của họ được hưởng.

Những người thuộc các cộng đồng tín ngưỡng cũng như những người không theo tín ngưỡng đều có quyền tham gia tự do vào các cuộc thảo luận công khai của xã hội tương ứng của họ. Việc một quốc gia thành lập một tôn giáo chính thức hoặc đức tin truyền thống không được làm phương hại đến tự do tôn giáo hoặc thúc đẩy sự phân biệt đối xử đối với tín đồ của các tôn giáo khác hoặc những người không theo tôn giáo.

Việc tích cực hưởng quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng bao gồm nhiều biểu hiện và một loạt các thực hành. Chúng có thể bao gồm thờ phượng, tuân thủ, cầu nguyện, thực hành, giảng dạy và các hoạt động khác.

Cha mẹ và người giám hộ hợp pháp có quyền tự do đảm bảo việc giáo dục tôn giáo và đạo đức cho con cái họ phù hợp với niềm tin của chính họ.

Tôn giáo đóng một vai trò quan trọng trong lịch sử chung của nhân loại và trong các xã hội ngày nay. Các địa điểm di sản văn hóa và các đồ vật quan trọng đối với các hoạt động tôn giáo trong quá khứ, hiện tại và tương lai cần được bảo tồn và đối xử tôn trọng.

Đối mặt với những thách thức đối với tự do tôn giáo trên toàn thế giới, Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Thúc đẩy Tự do Tôn giáo trình bày Kế hoạch Hành động Potomac này như một khuôn khổ cho hoạt động quốc gia và đa quốc gia. Cộng đồng quốc tế được khuyến khích dựa trên các điều khoản của Kế hoạch Hành động khi đối phó với các vi phạm và lạm dụng quyền tự do tôn giáo hoặc các trường hợp bị đàn áp vì lý do tôn giáo, tín ngưỡng, phi tín ngưỡng:

Bảo vệ Nhân quyền Tự do Tôn giáo hay Tín ngưỡng

Các quốc gia nên tăng cường vận động và phối hợp tập thể để thúc đẩy và bảo vệ tự do tôn giáo và chống lại sự đàn áp các cá nhân vì tôn giáo hoặc tín ngưỡng. Trên tinh thần đó, các quốc gia nên nỗ lực để:

Lên án mạnh mẽ các hành vi phân biệt đối xử và bạo lực nhân danh hoặc chống lại một tôn giáo cụ thể hoặc thiếu tôn giáo đó và yêu cầu những người chịu trách nhiệm về bạo lực đó phải chịu trách nhiệm ngay lập tức, bao gồm cả các chủ thể nhà nước và phi nhà nước.

Bảo vệ các thành viên của các cộng đồng tôn giáo, các thành viên bất đồng chính kiến và những người không theo đạo khỏi các mối đe dọa đối với tự do, an toàn, sinh kế và an ninh của họ vì niềm tin của họ.

Tôn trọng quyền tự do của cha mẹ trong việc giáo dục tôn giáo và đạo đức cho con cái họ phù hợp với lương tâm và niềm tin của chính họ và để đảm bảo các thành viên của cộng đồng tôn giáo thiểu số và những người không theo đạo không bị ép buộc theo các tín ngưỡng khác.

Bảo vệ khả năng sản xuất các ấn phẩm và tài liệu tôn giáo với số lượng mà họ mong muốn, cũng như việc nhập khẩu và phổ biến các tài liệu đó.

Tăng cường hiểu biết quốc tế về việc đàn áp tự do tôn giáo có thể góp phần vào chủ nghĩa cực đoan bạo lực, chủ nghĩa bè phái, xung đột, mất an ninh và bất ổn như thế nào.

Đảm bảo những cáo buộc sai trái về “chủ nghĩa cực đoan” không được sử dụng như một cái cớ để đàn áp quyền tự do của các cá nhân bày tỏ niềm tin tôn giáo và thực hành đức tin của họ, hoặc hạn chế các quyền tự do hội họp và lập hội ôn hòa.

Loại bỏ những hạn chế hạn chế quá mức khả năng của những người có tín ngưỡng và không có tín ngưỡng thể hiện đức tin hoặc niềm tin của họ trong việc tuân thủ và thực hành, một mình hoặc trong cộng đồng với những người khác, thông qua hội họp hòa bình, thờ phượng, tuân thủ, cầu nguyện, thực hành, giảng dạy và các hoạt động khác.

Lên tiếng song phương, cũng như thông qua các diễn đàn đa phương, chống lại những vi phạm hoặc lạm dụng quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng.

Đối mặt với các giới hạn pháp lý

Các quốc gia nên thúc đẩy tự do tôn giáo và đưa luật pháp và chính sách của họ phù hợp với các quy tắc nhân quyền quốc tế liên quan đến tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng. Trên tinh thần đó, các quốc gia nên nỗ lực để:

Bảo vệ quyền tự do tư tưởng, lương tâm, tôn giáo hoặc tín ngưỡng và đảm bảo các cá nhân có thể tự do thay đổi tín ngưỡng hoặc không tin mà không bị trừng phạt hoặc sợ bạo lực, đồng thời khuyến khích bãi bỏ các điều khoản trừng phạt hoặc phân biệt đối xử đối với các cá nhân vì rời bỏ hoặc thay đổi tôn giáo hoặc tín ngưỡng của họ.

Khuyến khích mọi hệ thống đăng ký do nhà nước quản lý để công nhận chính thức các cộng đồng tôn giáo là tùy chọn (chứ không phải là bắt buộc) và không quá nặng nề, để giúp tạo điều kiện thuận lợi cho việc thực hành tôn giáo tự do và hợp pháp cho các cộng đồng tín đồ.

Cho phép các cộng đồng tôn giáo thiết lập các địa điểm thờ tự hoặc hội họp tự do tiếp cận ở nơi công cộng hoặc tư nhân, tự tổ chức theo cấu trúc thứ bậc và thể chế của riêng họ, đào tạo nhân viên tôn giáo và thành viên cộng đồng của họ, và lựa chọn, bổ nhiệm và thay thế nhân sự của họ theo quy định của pháp luật. với niềm tin của họ mà không có sự can thiệp của chính phủ.

Bãi bỏ luật chống báng bổ vốn mang tính chủ quan và thường góp phần vào chủ nghĩa bè phái và chủ nghĩa cực đoan bạo lực. Việc thực thi các luật như vậy ngăn cản quá mức việc thực hiện các quyền tự do tôn giáo, tín ngưỡng và biểu đạt và dẫn đến các vi phạm hoặc lạm dụng nhân quyền khác.

Thừa nhận rằng sự tôn trọng tự do tôn giáo có thể tạo không gian cho các chủ thể tôn giáo tham gia vào các nỗ lực mang tính xây dựng nhằm ngăn chặn và chống lại chủ nghĩa cực đoan bạo lực, khủng bố và xung đột, đồng thời hợp tác với các chủ thể phi tôn giáo trong cùng các hoạt động đó.

Khuyến khích xây dựng các luật và chính sách phản đối vì lương tâm để phù hợp với niềm tin tôn giáo của những người trong độ tuổi nhập ngũ và cung cấp các lựa chọn thay thế cho nghĩa vụ quân sự.

Ủng hộ quyền bình đẳng và bảo vệ cho tất cả mọi người, bao gồm các thành viên của các tôn giáo thiểu số

Các quốc gia nên thúc đẩy nhân quyền của các thành viên thuộc các tôn giáo thiểu số, các thành viên bất đồng với tín ngưỡng đa số và những người không theo đạo, bao gồm quyền tự do tôn giáo hoặc tín ngưỡng. Trên tinh thần đó, các quốc gia nên nỗ lực để:

Đối xử bình đẳng với tất cả mọi người theo pháp luật – bất kể tôn giáo, tín ngưỡng hoặc liên kết tôn giáo của một cá nhân hay không – và đảm bảo các quan chức thực thi pháp luật thực hiện các biện pháp để bảo vệ tất cả mọi người, bao gồm cả thành viên của các tôn giáo thiểu số, khỏi bị tổn hại hoặc các hành vi phân biệt đối xử vì lý do của họ. niềm tin hoặc niềm tin. Ngăn chặn sự phân biệt đối xử vì lý do tôn giáo hoặc tín ngưỡng việc tiếp cận tư pháp.

Bài Khác